Bác Hồ đã từng dạy các cháu nhi đồng “Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Anh chàng tiều phu trong câu chuyện “Ba lưỡi rìu” em đã được học đã khiến em vô cùng ấn tượng về lòng trung thực của mình.
Ngày xưa ở một làng nọ có một chàng tiều phu nghèo, quanh năm suốt tháng chăm chỉ đốn củi để mưu sinh. Gia sản của chàng chỉ có duy nhất một lưỡi rìu bằng sắt là đáng giá, anh dùng nó để đốn củi sống qua ngày. Một buổi sáng nọ, anh chàng tiều phu để trần, thân hình vạm vỡ, quấn khăn mỏ rìu, hăng say đốn củi. Bỗng nhiên, lưỡi rìu của anh bị tuột khỏi cán và văng xuống sông. Nhìn dòng sông chảy siết và cứ thế cuốn lưỡi rìu của anh đi mất, anh tiều phu buồn rầu than: “Cả nhà ta chỉ trông vào lưỡi rìu nay để sinh sống, nay mất rìu rồi thì phải sống thế nào đây?”
Chàng tiều phu đang ngồi thẫn thờ nhìn theo dòng nước thì trước mặt anh bỗng bỗng hiện lên một cụ già râu tóc bạc phơ, đôi mắt sáng và hiền hậu. Cụ mỉm cười và từ tốn hỏi chàng trai:
- Cháu có chuyện gì mà buồn bã vậy?
- Thưa cụ, nhà cháu nghèo lắm, cả gia sản chỉ có một lưỡi rìu để làm kế sinh nhai, kiếm sống qua ngày vậy mà giờ không còn nữa vì lưỡi rìu đã bị văng xuống sông mất rồi.
- Tưởng chuyện gì, cháu đừng buồn nữa, ta sẽ giúp cháu vớt lưỡi rìu của mình lên.
Chàng trai nhìn dòng sông đang chảy mạnh rất lo lắng cho ông cụ, nhưng rồi nghe ông cụ nói rằng ông sẽ không sao, anh mừng rỡ, chấp tay cảm ơn ông cụ hiền lành lại tốt bụng. Nói xong, ông cụ liền lặn xuống sông tìm lưỡi rìu cho chàng trai. Một lát sau, cụ già ngoi lên, trên tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói lóa. Cụ hỏi chàng trai:
- Lưỡi rìu của con đây phải không?
Chàng trai nhìn lưỡi rìu trên tay ông cụ, gương mặt buồn bã, thật thà xua tay đáp:
- Thưa cụ, đây không phải là lưỡi rìu của con!
Lần thứ hai, cụ già lại lặn xuống dưới sông tìm lưỡi rìu. Lần này, ông cụ ngoi lên với một chiếc rìu bằng bạc sáng lấp lánh trên tay:
- Lưỡi rìu này là của con chứ?
Nhìn lưỡi rìu bằng bạc, chàng trai vẫn vẫn xua tay, giọng buồn rầu:
- Lưỡi rìu này cũng không phải của cháu ạ!
Cụ già lại lặn xuống, lần thứ ba, cụ vớt lên một chiếc rìu bằng sắt trông đã cũ kĩ, mỉm cười hỏi chàng trai:
- Còn chiếc rìu này thì sao, nó là của con chứ?
Chàng trai nhìn thấy chiếc rìu, liền mừng rỡ reo lên:
- Đây mới chính là lưỡi rìu của con.
Ông cụ tỏ vẻ hài lòng. Ông đưa cho chàng trai cả ba lưỡi rìu, xoa đầu chàng tiều phu nghèo khổ, ánh mắt ông trìu mến, nói với chàng:
- Con quả là một chàng trai tuy nghèo nhưng lại rất trung thực và thật thà. Ta tặng cho con cả ba lưỡi rìu này, hãy mang chúng về và làm việc thật chăm chỉ nhé!
Chàng trai rất ngạc nhiên, vui sướng, vội cúi xuống cảm tạ và nhận lấy ba chiếc rìu ông cụ tặng. Ông cụ hóa phép và biến mất. Lúc đó anh chàng tiều phu mới biết rằng mình vừa được bụt giúp đỡ
Qua câu chuyện “Ba lưỡi rìu”, em rất ngưỡng mộ lòng trung thực của chàng tiều phu. Anh chàng đã rất thật thà và quyết không nhận những thứ không phải của mình cho dù nó rất đáng giá. Câu chuyện cũng giúp em hiểu ra rằng, khi ta biết sống lương thiện, thật thà thì sẽ gặp được may mắn và bình an.