Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,... Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy. Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Chiếc hộp được bọc bằng giấy bóng kính màu hồng trông mới đẹp làm sao! Tôi hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra, tôi reo lên vì sung sướng: “Chao ôi! Bé gấu bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi mơ ước bấy lâu. Và đương nhiên, tôi sẽ cảm ơn bố rồi! Tôi đặt cho chú cái tên là Daddy vì bố trong tiếng anh là Daddy.
Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào, tôi có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềmvà mát rượi. Daddy khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấpla lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lêntrông thật ngộ nghĩnh. Đôi mắt Daddy đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ. Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông mới đáng yêu làm sao! Đặc biệt, trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong, tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy, đặc biệt vào những ngày bố đi công tác, tôi rất nhớ bố. Ôm chú, tôi cảm thấy như bố đang ở bên cạnh vậy. Daddy hiểu ý lắm, mỗi lúc như vậy, chú ta an ủi, miệng mỉm cười động viên tôi: “Cô bé ơi, bạn đừng buồn nhé! Bố sẽ nhanh về thôi.”
Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi, là người mà đã đồng hành chia sẻ với tôi mọi niềm vui, nỗi buồn của thời ấu thơ. Tôi luôn yêu thương và bảo vệ người bạn này vì đó là món quà bố tặng tôi - người luôn tạo mọi niềm vui và hạnh phúc cho các con