Đầu tiên, Mi tin và Tin- tin cùng nhau đến thăm công xưởng xanh. Nhìn thấy một em bé mang một chiếc máy có đôi cánh màu xanh. Tin – tin ngạc nhiên hỏi:
- Cậu đang làm gì với đôi cánh màu xanh ấy?
Em bé nói:
- Mình sẽ dùng nó vào việc sáng chế trên trái đất và làm cho con người hạnh phúc.
Mi-tin háu ăn nghe vậy liền hỏi vật ấy ăn có ngon không , có ồn ào không. Em bé nói rằng không đâu, chẳng ồn ào gì cả. Mình sắp chế xong rồi, cậu có muốn xem không ?
Tin-tin háo hức có chứ! Nó đâu ? Vừa lúc đó, em bé thứ hai tới khoe vật mình sáng chế ra là 30 lọ thuốc trường sinh đang nằm trong những chiếc lọ xanh. Em bé thứ ba từ trong đám đông bước ra nói mình mang đến một thứ ánh sáng lạ thường. Em bé thứ 4 kéo tay Tin-tin khoe một chiếc máy biết bay trên không trên không như một con chim. Còn em bé thứ năm vội vàng cất tiếng:
- Khoan! khoan! - Cậu lại đây xem cái máy của mình này. Nó biết dò tìm những kho báu còn giấu kín trên mặt trăng đấy!
Tạm biệt công xưởng xanh, hai bạn đến khu vườn kì diệu. Một em bé mang một chùm quả trên đầu gậy đi tới, Tin-tin lên tiếng: “Chùm lê đẹp quá!”. Nhưng em bé đó nói không phải là lê mà là nho. Em đã nghĩ ra cách trồng cách trồng và chăm bón những quả nho đó. Em bé thứ hai bê ra môt sọt quả to như quả dưa, nhưng hóa ra đó là những quả táo, mà vẫn chưa phải loại to nhất. Vừa lúc ấy, một em bé có mái tóc vàng rất xinh, đẩy một xe dưa trông như những quả bí đỏ:
- Tin – tin ơi! Cậu thấy những quả dưa to như thế này chưa?
Tin-tin ngạc nhiên quá. Em bé còn nói rằng khi ra đời sẽ trồng những quả dưa to như thế.