Tuổi thơ của em gắn liền với vẻ đẹp quê hương. Đó là những cánh đồng thẳng cánh cò bay, những triền đê dài hun hút, mái đình làng cổ kính. Nhưng gần gũi và thân thiết nhất đối với em là dòng sông đầy ắp tiếng cười của chúng em mỗi buổi chiều hè.
Dòng sông không biết bắt nguồn từ đâu, khi ghé thăm ngôi làng của em nó chảy êm ả, dịu dàng như muốn cho mọi người có đủ thời gian để ngắm nhìn làn nước trong xanh của nó. Dọc hai bên bờ sông là những bãi ngô, bãi khoai xanh biếc tươi mát. Xa xa, khuất sau rặng tre đầu làng là những cánh đồng lúa vàng tươi, mênh mông, bát ngát thẳng cánh cò bay.
Buổi sáng mùa hè, bầu trời trong xanh cao vời vợi, những đám mây bồng bềnh, trôi nhè nhẹ trên mặt sông hiền hòa. Nước sông trong vắt, có thể nhìn xuống tận đáy sông.Mặt sông phẳng lì như một chiếc gương soi. Từng đoàn thuyền đánh cá bắt đầu giương buồm, thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Những buổi trưa hè oi ả, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp lánh một màu chói chang. Trên những cành tre trên bờ, một vài con chim đang lim dim ngắm bóng mình trên mặt nước. Một làn gió nhẹ thoáng qua, những rặng tre đu đưa khẽ thì thầm với nhau.Buổi chiều, khi ông mặt trời đã khuất sau lũy tre đầu làng, dòng sông trở nên dịu mát. Lúc này các anh, chị thường rủ nhau ra sông tắm và đùa nghịch làm cho nước bắn tung tóe.Bác thuyền chài đánh cá gõ lanh canh phía cuối sông làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vằng vặng treo lơ lửng trên rặng tre, soi bóng xuống mặt sông gợn nước lung linh. Một số người ngồi trên bờ sông hóng gió, ngắm trăng.
Nhịp sống của con người luôn thay đổi nhưng dòng sông quê em vẫn luôn tồn tại và chảy mãi không ngừng. Mặc dù một năm em chỉ về quê vào dịp hè, nhưng mà em luôn nhớ đến dòng sông quê em, vì em rất yêu dòng sông.